“Tự nhi, tới xem thử Tam ca mang thứ gì về cho muội này. “Người chưa xuất hiện nhưng đã nghe thấy một loạt âm thanh truyền đến.
Nghe thấy giọng nói kia Nhiễm Tự bất giác nở nụ cười: “Tam ca lần này lên núi có thuận lợi không?”
Chỉ thấy một người nam nhân trẻ tuổi đang sải bước đến. Một đôi mắt phượng, một đôi lông mày rậm và một thân hình cường tráng, dáng người cao lớn bất phàm nhưng lại không mang vẻ tục tĩu của chàng trai sống trên thảo nguyên. Trên người mặc một bộ y phục màu lam nhẹ nhàng, trên mặt nở nụ cười dịu dàng, mười phần hàm hậu.
“Vô cùng thuận lợi, để cho Tứ muội phải lo lắng rồi.” nói xong hắn tinh tế nhìn Nhiễm Tự hồi lâu mới nói tiếp: “Sắc mặt của tứ muội có vẻ đã tốt hơn so với lúc ta đi.” Nói xong liền trực tiếp ngồi xuống ghế đá.
Nhiễm Tự đưa tách trà đến trước mặt Liễu Trung: “Cũng mới chăm sóc được mấy ngày, Tam ca vừa nói có quà cho muội?”
Liễu Trung cầm tách trà lên uống cạn nói: “Trà muội pha đúng là ngon nhất, ra ngoài ta lúc nào cung nhớ đến trà muội pha. Có quà cho muội đây.”
Không đợi hắn nói hết thì trước ngực có một thứ gì đó nhúc nhích, sau đó lại thấy có một cái đầu lông xù nho nhỏ chui ra. Nhiễm Tự nhìn kĩ mới nhận ra đó là tuyết hồ.
Nhiễm Tự rót đầy lại chén trà cho Liễu Trung:”Đây là lễ vật là Tam ca nhắc đến sao?”
lần này Liễu Trung nâng tách trà lên tinh tế nhấp từng ngụm nhỏ sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-vi-than-co-benh/1103542/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.