Khương Linh không thể tin được mà bước nhanh hai bước, lúc này nàng mới thấy rõ tình huống của Mục Diễn. Sắc mặt của hắn vô cùng trắng bệch, hai mắt nhắm chặt, khuôn mặt vốn gầy gò giờ càng thêm hốc hác và yếu ớt.
Mấy ngày nay rõ ràng là vết thương của hắn đã chuyển biến tốt hơn, sáng sớm nàng còn thấy hắn đã khỏe lại, tại sao hắn lại đột nhiên trở thành như thế này? “Trong thuốc đúng là có thành phần của bột phá xương, nhưng số lượng cực kỳ nhỏ, tác dụng cũng chậm, người bình thường rất khó phát hiện ra được.” Người đeo mặt nạ sắt dừng lại một chút, trong giọng nói lộ ra vẻ kìm nén và tức giận: “Ta đã trở về quá muộn rồi."
“Trong, trong thuốc có độc ư?” Khương Linh run run hỏi.
"Đúng vậy."
"Nhưng vết thương của hắn đang khá hơn mà..." Khương Linh không dám tin mà lẩm bẩm.
Người đàn ông đeo mặt nạ sắt dừng lại một chút rồi thản nhiên nói: "Hắn đang nói dối người."
Ám vệ đã trải qua những bài huấn luyện như địa ngục, chịu đựng rất nhiều đau đớn, nên quá đơn giản khi muốn giấu diếm một cô gái nhỏ.
Khương Linh yên lặng đứng ở trước giường, nhìn khuôn mặt vừa ngây thơ vừa tái nhợt, không hiểu sao nàng cảm thấy đau lòng.
Ở kiếp trước nàng quen biết Mục Diễn, nhưng hắn là một ám vệ, nhiệm vụ của hắn luôn là bảo vệ sự an toàn của nàng nên bọn họ giao tiếp với nhau rất hạn chế. Về phần rốt cuộc hắn là người như thế nào thì nàng cũng không biết nhiều.
Hắn nên nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-trong-sinh-chi-yeu-tieu-am-ve/4447167/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.