"Con trai..." Khương Yến dừng lại một chút, hai bàn tay đang nắm chặt chậm rãi buông ra, trên mặt cũng lộ ra nụ cười: "Phụ hoàng, ngài đồng ý với A Linh đi, hôm nay là sinh nhật của muội ấy mà."
Dù hắn có nói gì đi chăng nữa thì cuối cùng phụ hoàng cũng sẽ đồng ý với A Linh. Từ trước đến nay, vị muội muội này của hắn luôn được cưng chiều nhiều hơn so với hai hoàng tử bọn họ.
Khương Chiếu thật sự đồng ý, Khương Linh vui vẻ cảm ơn, hội trường nhất thời trở nên sôi động hơn.
"Thu Ngâm Phú'' tốn nhiều công sức để lấy được đang bị bỏ lại một mình trên bàn, bên tai vang lên tiếng cười vui vẻ hòa thuận, trên mặt của Khương Yến lộ ra một nụ cười, nhưng trong mắt hắn lại thoáng qua một vẻ tự giễu.
Nhị hoàng tử ... Ôi, thật là một thân phận xấu hổ.
Bầu không khí trong bữa tiệc dần dần trở nên náo nhiệt, phần lớn các đại thần đều lấy danh nghĩa đến dự sinh nhật của Khương Linh để tỏ lòng trung thành với hoàng thượng. Khương Linh ở một bên yên lặng quan sát và không khỏi cảm thấy buồn chán.
Người đang thể hiện lòng trung thành của mình ở trước mặt là một tiến sĩ của Hàn Lâm Viện, hình như là họ Lý, tuy không làm thơ nhưng từng câu chữ lại rất chân thực và hoa mỹ, khiến cho người nghe không thể hiểu được mà thấy cảm động. Khương Linh nhìn về phía người đó với ánh mắt có chút khâm phục.
Sau khi nghe nhiều như vậy, chỉ có người này nói hay nhất và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-trong-sinh-chi-yeu-tieu-am-ve/4447166/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.