Nếu không phải Khương Linh đã lựa chọn hắn trong cuộc đánh giá, thì Mục Diễn có thể sống sót hay không cũng là một vấn đề. Ám Vệ Doanh rất tàn nhẫn và vô tình, mặc dù hắn may mắn giữ được tính mạng nhưng sợ rằng cũng khó có thể còn sống khi ông ta trở về.
“Đệ tử của ngươi ư?” Khương Chiếu nhíu mày, vừa định hỏi tiếp thì thấy ông ta từ trong tay lấy ra một cái bình ngọc rồi đưa cho Khương Linh: “Đây là Liên Tâm tủy nghìn năm, dù chân tay bị cắt cụt nhưng vẫn có thể hồi sinh, mời công chúa hãy nhận lấy nó. "
Khương Linh không có duỗi tay ra, ngước mắt nhìn về phía Khương Chiếu, trong mắt lộ ra vẻ hỏi ý kiến. Trong mắt Khương Chiếu hiện lên sự thỏa mãn, dịu dàng nói: “Nhận lấy đi, đệ tử của ông ta thì đúng là ông ta phải cảm ơn rồi. "
Người này rốt cuộc là ai vậy? Hình như phụ hoàng đối xử với ông ta rất khác thường. Khương Linh mơ hồ nhận ra, nhưng lại không dám hỏi nhiều, nàng vươn tay nhận lấy bình ngọc.
“Thưa hoàng thượng và điện hạ, hắn bị uống phải bột phá xương, có thể chết vì mất máu, không thể vận công được mà chỉ có đau đến mức choáng váng.” Vương thái y chắp tay nói.
“Bột phá xương có khó giải không?” Khương Linh vội vàng nói, Vương thái y lắc đầu trả lời: “Bột phá xương cũng không khó giải, hơn nữa số lượng cũng không nhiều lắm, chỉ là luôn làm vết thương ở chân của hắn trở nên nặng hơn, khiến cho hắn cực kỳ đau đớn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-trong-sinh-chi-yeu-tieu-am-ve/4447168/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.