Trên thực tế, những ngày bị cấm đoán gian nan chưa nói tới, Phó Vân nói là Tạ Nguyên bị đóng cửa cấm đoán, nhưng thực tế cũng chỉ nhắm một mắt và mở một mắt làm ngơ.
Tạ Nguyên nghĩ thầm, thực ra nàng đã bị cấm đoán ở Cung Khuê này hơn mười năm rồi.
Yến Tuy kể từ lần trước đến Chiêu Dương Điện tìm Tạ Nguyên,về sau đều không tới đây, nhưng hắn không biết từ đâu lấy được tin tức Tạ Nguyên đang bị nhốt, từ ngoài cung mang đến cho nàng một cửu liên hoàn để giải tỏa sự nhàm chán.
Trên chiếc bàn nhỏ trước mặt Tạ Nguyên có một chiếc bình hoa đặt thẳng đứng, trên chiếc bình tráng men này có một quả táo. Những nhánh hoathẳng đứng của hoa hải đường có phần héo úa, lá và cuống hoa rũ xuống, hơi giống cảnh xế chiều của mỹ nhân.
Cửu liên hoàn do Yến Tuy gửi tới đều được làm bằng ngọc, sờ vào không tính là lạnh lẽo, Tạ Nguyên luôn rất thành thạo việc này, cho nên chỉ một lúc sau thấy chán mà cất cửu liên hoàn sang một bên,không đụng chạm vào nữa.
Sau đó, nàng bàng hoàng nhìn chằm chằm vào hoa hải đường héo úa, dùng đầu ngón tay chạm vào nó rồi nhanh chóng rụt tay lại.
Bây giờ đã là tháng 5, chỉ còn một tháng nữa là đến ngày mồng tám tháng 6.
Khi rời khỏi Cung Khuê, nàng sẽ không thể quay lại hồi cung thường xuyên được nữa.
Nói đến cũng kỳ quái, không thể rời khỏi cung điện, nàng luôn nghĩ đến khung cảnh bên ngoài bức tường cung điện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-moi-ngay-deu-suy-nghi-phai-hoa-ly/2888783/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.