Khi Tạ Nguyên được ra khỏi phòng từ lúc bị cấm túc, đã là giữa tháng năm, còn gần mười ngày nữa mới đến hôn kỳ.
Trong tháng này, Lâm Hành Chu người đã từng là trạng nguyên ở kì thi mùa xuân, đã bị đày đi một nơi xa xôi như Ngô Châu vì hắn bị buộc tội có hành vi sai trái khi kì thi mùa xuân kết thúc.
Lại nói tiếp, năm đó Lâm Hành Chu xuân phong đắc ý khi còn là trạng nguyên, mà hiện tại đường đường là thiếu niên anh tài, cư nhiên trở thành quan cửu phẩm tép riu ở Ngô Châu. Hơn nữa xét theo ý tứ của Thánh Thượng, căn bản không có ý định đem hắn triệu hồi trở lại.
Tạ Nguyên hôm nay dậy rất sớm, lúc Tiễn Thúy tiến vào đổi huân hương cũng có chút kinh ngạc nói: "Điện hạ hôm nay sao lại thức dậy sớm như vậy?"
Tạ Nguyên chưa bao giờ là người cần cù, thông thường đều là giờ Tỵ mới thức dậy, chỉ đến khi cùng đi thượng thư phòng với Tạ Sách mới dậy giờ Thìn, phần lớn đều là bị nài ép lôi kéo mới có thể đứng dậy.
Cho nên Tiễn Thúy không vội đổi huân hương, mà hỏi câu này trước.
Tạ Nguyên ngồi trước gương trang điểm, tùy tay chọn một chuỗi tua cùng một chuỗi chuỗi ngọc, so sánh trên tay, "Ngươi giúp ta nhìn xem, hai cái này cái nào đẹp hơn?"
"Điện hạ muốn đi đâu vậy?" Tiễn Thúy gác huân hương xuống, tùy tay phẩy nhẹ bấc đèn, "Là muốn đi gặp người nào?"
"Ta muốn rời cung một chuyến." Tạ Nguyên lấy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-moi-ngay-deu-suy-nghi-phai-hoa-ly/2888780/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.