Phó Vân nghe những câu này liền sửng sốt, quay đầu đi không nhìn hai người bọn họ, hai tay che mặt, "Hảo a."
"Các ngươi hiện tại đã trưởng thành, đủ lông đủ cánh, một hai đều thích cùng ta đối nghịch."
Phó Vân lôi kéo xiêm y có đường viền phức tạp, đi tới trước mặt Tạ Nguyên hỏi: "Đệ đệ ngươi không hiểu chuyện, giờ ngươi cũng vậy sao? Mẫu hậu làm như vậy không phải là vì lợi ích của các ngươi sao?Ngươi không thấy những người đó bộ dạng gì sao?Hiện tại cô mẫu ngươi như nào các ngươi còn không hiểu?"
"Cái khác không nói, chỉ nói về Đoan Vinh mà thôi. Ngươi nhìn nàng ta xem,đã bị hạ thấp đến mức nhà chồng có thể tùy ý đánh mắng, thậm chí cả nữ nhi nhận hết sự khi dễ.Nếu Tạ Sách sau này không có năng lực bảo vệ ngươi, ngươi thật sự cho rằng mình có thể đứng vững ở Cảnh gia sao?"
Tạ Nguyên đương nhiên khác với những cô mẫu kia, mẫu tộc của nàng là Phó gia lâu đời ở Lũng Nghiệp,nàng còn là trưởng công chúa,có địa vị hưởng thụ ngàn trấn. Từ khi Tạ Sách sinh ra, mẫu hậu như đang nhân nhượng cái gì đó. Thực tế Phó Vân dung túng Tạ Nguyên càng nhiều, vì lợi ích trên người Tạ Nguyên nhiều hơn.
Tạ Sách ở kiếp trước luôn bối rối vì bị giằng xé giữa Phó Vân, Tạ Đông Lưu và Tạ Nguyên.
Tuy nhiên, nó cũng thực sự vô giải.
"Mẫu hậu." Tạ Nguyên cũng quỳ xuống bên cạnh Tạ Sách, "Khi còn nhỏ, mẫu hậu đã dạy bảo ta và A Sách rằng chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-moi-ngay-deu-suy-nghi-phai-hoa-ly/2888785/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.