Lúc này đây Thủy tỷ bị thương nặng, còn A Căn không hềđộng đậy. Cảnh Vĩnh Phúc cần viện trợ, nàng bất đắc dĩ nghĩ tới Địch vương.
"Chúng ta đi khỏi nơi này đi ..."
Đầu bếp nhìn hai người bị thương thở dài: "Chúngta đi đâu?"
Cảnh Vĩnh Phúc trầm giọng: "Sự thể cho tới bâygiờ, ngươi còn tính khoanh tay đứng nhìn, thật sự không giúp chúng tasao?"
Hắn sửng sốt, cúi mặt nói: "Ta có thể giúp gìngươi? Ta chỉ là một đầu bếp vô năng, ngoài nấu ăn còn giúp được gì."
"Đưa ta đi gặp chủ tử ngươi!" Nàng lạnh lùngnói, "Ngươi không làm chủ được nhưng chủ tử người thì có thể!"
Nhược phu nhân kinh ngạc nhìn bọn họ.
Đầu bếp ngẩng đầu kinh ngạc hỏi: "Đại Phúc ngươiđang nói cái gì? Ta nghe không rõ?"
Cảnh Vĩnh Phúc gắt gao nhìn hắn, nói: "Ngươi mắtthấy Thủy tỷ bị người ta đả thương, thấy Tiểu Thúy quên mình trả thù, kỳ thậtngươi cũng chịu không nổi, lại nghĩ ta không để ý nên mặc kệ xông lên cứungười... Ta không cho ngươi đi hỗ trợ, không phải nói ngươi không thể giúp, màlà nghĩ đến chủ tử ngươi. Chủ tử ngươi nhọc lòng đem ngươi an bài ở biên cảnhnhiều năm, lại cho ngươi ở bên ta, không đến thời điểm quan trọng, hắn tuyệtkhông muốn ngươi bại lộ thân phận. Lúc trước có người của Phái vương, ta khôngcho ngươi động thủ. Nhưng hiện tại, nơi này chỉ có người Bình gia, đầu bếp,không, ta nên gọi ngươi là Dương Trù! Ngươi không cần biện giải. Đưa chúng tađi gặp Địch vương!"
Đầu bếp nét mặt căng thẳng, nhưng sau khi bị Thủy tỷkhinh thường liếc một cái, hắn cười khổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-dai-phuc/45502/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.