Chu Cầm ngồi ở mép cầu thang, cúi người xuống, cẩn thận lau vết máu quanh đầu gối, sau đó từ trong cặp sách lấy ra một gói băng gạc chưa mở, một cuộn băng trắng và một tuýp thuốc mỡ.
Vừa định mở túi băng gạc ra thì có người cướp lấy cả túi.
Chu Cầm ngẩng đầu, thấy Hạ Tang mặt không biểu tình ngồi ở bên cạnh, thô bạo xé túi băng gạc ra, lấy ra một mảnh gạc.
Trên mặt anh hiện lên một tia kinh ngạc: "Sao cậu lại quay lại?"
"Lấy đàn."
Cô gái nhỏ cố ý trả lời không chút cảm xúc, rõ ràng là đang cáu kỉnh.
Trong lòng Chu Cầm biết rõ nguyên nhân là gì, nhưng cũng không nhiều lời.
Hạ Tang cầm tuýp thuốc lên, bôi một chút lên miếng gạc, sau đó cố ý nhìn anh với ánh mắt trách móc.
Chu Cầm không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của cô, mí mắt mỏng cụp xuống, nhìn xuống mặt đất, không biết đang suy nghĩ gì.
Cả hai đều không nói gì, bầu không khí rơi vào sự trầm mặc và bối rối kỳ lạ.
Hạ Tang nhẹ nhàng khịt mũi, đặt miếng gạc lên vết thương đẫm máu trên đầu gối anh.
Thuốc mỡ có phần khó chịu, thân thể của Chu Cầm run lên rõ rệt.
Hạ Tang đoán anh bị đau, vội vàng cúi xuống, nhẹ nhàng thổi vào vết thương.
Hơi thở mát lạnh như liễu gai đùa giỡn trên mặt nước, vừa ngứa ngáy nhưng cũng vừa nhẹ nhàng.
Sau khi thổi xong, cô nhẹ nhàng dùng gạc che vết thương, dùng răng cắn đứt miếng băng rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-cham-khac/3455133/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.