Hạ Tang kỳ thực rất biết cách điều tiết cảm xúc của, sau khi chấp nhận sự thực ba sẽ không bao giờ trở về nhà nữa, cô dần dần thuyết phục bản thân tập trung hoàn toàn vào việc học, không muốn nghĩ đến những chuyện này nữa.
Người lớn có cuộc sống của riêng mình, cô không thể làm chủ được, cũng không quản được, chỉ có thể làm chuyện mình nên làm.
Sau khi tập đàn vào thứ bảy, Hạ Tang đi thẳng đến mật thất Bảy Đêm với cây đàn violin trên lưng.
Trước đã cẩn thận hẹn Minh Tiêu, xế chiều nay mật thất đã nhận tổ chức một lễ cầu hôn vừa lãng mạn lại vừa nổi bật, cô đảm nhiệm vai trò tạo dựng bầu không khí, cần đến đó để đệm đàn violin trực tiếp.
Trong mật thất vẫn như thường lệ, Lý Quyết, Triệu Húc Dương và mấy người NPC bọn họ đang nằm nhoài cạnh bàn cà phê ăn đồ ăn mang về, thấy Hạ Tang tới, một số người đang chỏng vó lên trời vội vã ngồi dậy nghiêm chỉnh, giơ tay ra chào cô.
"Hôm nay Chu Cầm có tới không?"
"A, vừa đến đã hỏi Cầm ca rồi." Lý Tuyệt nửa đùa nửa thật nói: "Cậu ấy là mẹ cậu sao, quan tâm như vậy?"
Hạ Tang tùy ý đặt túi đầy lon coca lên bàn cà phê, sau đó ngồi ở mép ghế sofa, nhướng mày nhìn bọn họ.
Bọn họ ăn que cay đổ mồ hôi đầm đìa, nhìn chằm chằm vào mấy lon coca lạnh trên bàn như những con sói đói.
Triệu Húc Dương vội vàng nói: "Cầm ca đang dưỡng thương, hơn nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-cham-khac/3477556/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.