GậyCao Ly! Hắn là cây gậy non Cao Ly! Tôi kinh ngạc không nói được thành lời, nhớlại ngày mới vào cung Ngõa Lặc, gặp hắn ta ở bữa tiệc tối trong dịp “mộ xuântiết”. Lúc đó, tôi vì nhất thời bị chọc tức còn hát cho bọn hắn nghe bài hát“Võ Đại Lang”, làm mấy sứ giả Cao Ly tức muốn hộc máu. Tên này chính là cây gậynon trong đám sứ giả kia đã giúp tôi phiên dịch.
Xong rồi, giờ thì đúng là oan gia ngõ hẹp!
Tôi nhìn hắn, miệng cố hết sức nhếch lên, miễn cưỡng nặn ra một nụ cười mỉm,gượng gạo:
“Haha, thật là khéo, lại gặp anh ở đây.”
“Nếu muốn sống thì ngoan ngoãn nghe lời ta.”
Hắn ta nói rồi đưa cho tôi một cái mũ thái giám, sau đó tự mình đội cái còn lạilên. Tôi nhớ đến 2 cái mũ này vừa nãy còn đội trên đầu 2 thái giám kia, giờ cầmlấy vẫn còn cảm thấy chút hơi bất giác cứ run hết cả lên, không dám đặt lênđầu.
Ngẩng đầu lên liếc nhìn gương mặt u ám của gậy Cao Ly, tôi mới đành nghiến răngđội vào.
“Tóc!” Hắn ta nói nhỏ.
Tôi lại nhét tóc mình vào trong mũ, giờ thì tốt rồi, đêm tối nếu không nhìn kĩthì 2 người chúng tôi đúng là giống 2 tiểu thái giám.
Gặp chỗ nào có người thì gậy Cao Ly liền đi sát vào tôi, 2 người cúi đầu rụt cổmà đi; chỗ nào không có người thì hắn giữ chặt nách tôi, chân không chạm đất, phóngđi một cách điên cuồng. Thị vệ trong sân đã tản đi hết từ lâu, cả một đoạnđường dài mà không thấy có một bóng người tra xét.
Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-cau-than/1296883/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.