Nhìn Lý Dung Nhi đang quỳ trên mặt đất, ánh mắt của Mộ Từ lạnh băng, khóe môi lại khẽ nhếch, nụ cười khiến người ta lạnh sống lưng.
“Rất tốt. Bò đến đây.”
Khóe mắt Lý Dung Nhi liếc thấy thanh kiếm trong tay Bùi Hộ, lòng chấn động, chỉ đành ngoan ngoãn làm theo.
Nàng ta dùng đầu gối nhích từng chút một, bất cẩn ép lên một mảnh sứ vỡ trên đất, bị đ.â.m đến rách da bật máu.
Cơn đau nhói thấu tim khiến nàng ta thốt ra một tiếng rên uất nghẹn.
Nha hoàn đứng bên cạnh, run cầm cập, sắc mặt tái nhợt.
Nàng đã nói rồi mà, An Dương công chúa không phải người dễ trêu vào.
Giờ thì chắc là chủ tử đã tin rồi chứ.
“Bản công chúa ban nước cho ngươi, ngươi uống hay không uống, hửm?”
Mộ Từ khẽ hỏi, giọng điệu vừa nhẹ nhàng vừa trêu chọc.
Lý Dung Nhi mím chặt môi, lòng dâng lên sự nhục nhã đến cực điểm.
Ngay lúc ấy, Bùi Hộ cất giọng trầm thấp:
“Bề trên ban ân, không được phép khước từ. Lý thị, uống đi.”
Nghe thấy lời đó, Lý Dung Nhi nghiến răng ken két, ánh mắt như ngấm đầy oán độc.
Nàng ta không uống! Rõ ràng là đang sỉ nhục nàng ta mà!
Mộ Từ quay sang nhìn Bùi Hộ, giọng mềm mại và trong trẻo.
“A Hộ, nàng ta vẫn không nghe lời.”
Lời vừa dứt, Lý Dung Nhi liền cảm thấy một luồng lạnh lẽo lướt qua cổ.
Cúi đầu nhìn, thanh kiếm trên tay Bùi Hộ đã kề ngay cổ nàng ta.
Ánh mắt Bùi Hộ lạnh lẽo như băng:
“Uống.”
Chỉ một từ, ngắn gọn, nhưng chứa đầy sự uy hiếp.
Nếu nàng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-benh-kieu-muon-hac-hoa-ca-ca-om-do-danh/4799243/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.