Mộ Từ thảnh thơi ngồi trên ghế, đôi mắt long lanh như làn nước xuân óng ánh.
Nàng khẽ cười, ánh mắt cong cong như trăng non.
“Bắt đầu thỉnh an đi, ta sẽ thay Hoa Thường hoàng tỷ nhận.”
Ánh mắt của Lý Dung Nhi tràn đầy sự oán giận, hai tay trong tay áo siết chặt thành nắm đấm.
Giờ phút này, nàng ta vừa lo lắng vừa tức giận.
Nếu Lý Khiêm không rời khỏi quá sớm, An Dương công chúa sẽ dám làm nhục nàng ta như vậy sao? Từ khi trở thành ngoại thất của Lý Khiêm, nàng ta luôn được hắn sủng ái.
Dù là Hoa Thường công chúa tôn quý, cũng chưa từng dám đối xử với nàng ta như thế.
Dưới lớp y phục rộng, cơ thể Lý Dung Nhi khẽ run rẩy.
Càng nghĩ, nàng ta càng tức giận.
Dựa vào cái gì chứ?
Một công chúa không được sủng ái mà dám đến đây sỉ nhục nàng ta.
Nàng ta m.a.n.g t.h.a.i con của Lý Khiêm, thì có liên can gì đến An Dương công chúa chứ?
Đúng là đồ lo chuyện bao đồng!
Nếu không phải lúc này không thể đến Lý phủ gây thêm rắc rối, nàng ta đã chẳng chịu để bị hành hạ thế này.
Lý Dung Nhi hối hận vì vừa nãy đã lỡ miệng, đáng lẽ không nên nhắc đến chuyện đi Lý phủ đòi công đạo.
Hiện giờ, nàng ta chỉ có thể làm theo lời Mộ Từ, ôm bụng lớn mà ngoan ngoãn bù lại tất cả những lần thỉnh an còn thiếu.
Nàng ta phải thỉnh an đủ tám trăm hai mươi lần.
Nhưng mới qua nửa canh giờ, giọng Lý Dung Nhi đã khản đặc.
Dù vậy, vẫn nàng ta phải gắng gượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-benh-kieu-muon-hac-hoa-ca-ca-om-do-danh/4799242/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.