Nha hoàn kia nhìn qua khe cửa, ngẩn người hồi lâu.
Nàng luôn cho rằng chủ tử nhà mình đã là tuyệt sắc nhân gian.
Thế nhưng, so với người đứng ngoài cửa kia, liền bị ép thành bùn trong thoáng chốc.
Lý Dung Nhi mất kiên nhẫn.
“Ngươi dán sát vào đấy nhìn cái gì vậy?”
Nếu là Lý Khiêm đến, nha hoàn đã sớm mở cửa nghênh đón.
Có thể thấy, chắc chắn người ngoài kia không phải hắn.
Nha hoàn kia hoảng hốt hoàn hồn, vội bẩm lại:
“Chủ… chủ tử, bên ngoài có một nữ tử rất xinh đẹp, nô tỳ chưa từng gặp qua.”
Nàng còn đang chìm trong vẻ đẹp của người kia, nói năng lắp bắp.
Lý Dung Nhi thấy nàng mất mặt như vậy, hừ nhẹ một tiếng, liếc mắt nhìn nàng.
“Đồ không có mắt, làm gì mà hoảng hốt thế. Ta xem thử là ai.”
Nha hoàn lập tức tránh sang một bên, nhường chỗ cho Lý Dung Nhi.
Khác với nha hoàn kia, Lý Dung Nhi nhìn qua khe cửa, lại thấy một nam nhân trẻ tuổi vóc dáng tuấn lãng.
Người nọ đeo nửa chiếc mặt nạ, vậy mà vẫn không giấu được phong tư xuất chúng, toát ra một vẻ quyến rũ nguy hiểm đầy thần bí.
Lý Dung Nhi bình tâm lại, giọng dịu dàng gọi ra ngoài:
“Công tử, xin hỏi ngài tìm ai?”
“Xin hỏi, ngươi có phải Lý Dung Nhi không?”
Bùi Hộ hạ bàn tay đang định gõ cửa xuống, giọng hắn không lạnh không nóng, nhưng mang theo từ tính trầm thấp.
“Phải, chính là ta.”
Bùi Hộ nghiêm mặt:
“Bên ngoài là An Dương công chúa, còn không mau mở cửa.”
Vừa nghe đến An Dương công chúa, toàn thân Lý Dung Nhi cùng nha hoàn đều chấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-benh-kieu-muon-hac-hoa-ca-ca-om-do-danh/4799241/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.