Lý Khiêm được tỳ nữ dẫn vào tiền sảnh.
Hắn ngồi ngay ngắn trên chiếc ghế sơn gỗ lê hoa, dáng vẻ đoan chính, lễ nghi chu toàn, khó mà tìm được nửa điểm sai sót.
Mộ Từ vui vẻ bước ra nghênh đón, trên người nàng vận bộ y phục đang thịnh hành nhất, tay áo như mây lay động, càng làm tăng vẻ phiêu dật.
“Tỷ phu!”
Giọng nàng trong trẻo, mang theo vài phần vui mừng, như thể đang thật lòng hoan nghênh hắn đến.
Dạo gần đây, Lý Khiêm vì chuyện trong linh đường mà khắp nơi đều bị người khinh khi.
Thêm vào đó, Lý gia đã thất thế, người khác đối với hắn chẳng còn mấy thiện sắc.
Đặc biệt là những kẻ ái mộ Chiêu Dương công chúa, chẳng những châm chọc khiêu khích mà còn tung tin đồn dơ bẩn hãm hại danh tiếng hắn.
Quan lại trong triều, kẻ thì hả hê, kẻ thì nhân cơ hội đạp hắn xuống hố, còn lại đa phần đều lạnh nhạt đứng xem.
Người chính trực trong sạch như Ôn Cẩn Dần, quả thật hiếm hoi.
Thế nên, khi được An Dương công chúa tươi cười nghênh đón, Lý Khiêm cảm thấy trong lòng tràn đầy ấm áp.
Hắn vội đứng dậy hành lễ:
“Kính chúc công chúa vạn phúc kim an.”
Mộ Từ phẩy tay, cười khanh khách:
“Trước kia đã nói rồi mà, tỷ phu không cần đa lễ với ta như thế.”
Đôi mắt nàng sáng như sao, mỹ lệ rực rỡ.
Lý Khiêm đối diện ánh nhìn thuần thiện ấy, bất giác thoáng ngây người.
“Công chúa, hôm qua thần thu dọn di vật của Hoa Thường, tìm được mấy món đồ nàng yêu quý, cất giữ nhiều năm, nên nghĩ muốn mang đến tặng công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-benh-kieu-muon-hac-hoa-ca-ca-om-do-danh/4799244/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.