Edit: Thỏ
Lần trước về nhà, mẹ ta đang lúc mang thai. Lần này về đã thấy bà hạ sinh rất nhiều bé thỏ.
Thỏ đực không biết tung tích, đương nhiên lần nào cũng vậy.
Vừa sinh xong, mẹ ta hết sức yếu ớt, nhưng cũng không bài xích khi ta đến gần. Tuổi của bà vượt xa những con thỏ thường dân, thậm chí loài người. Ta sống bao lâu, mẹ ta sống bấy lâu. Mặc dù như thế bà vẫn là loài thỏ, sống theo vòng tuần hoàn tự nhiên, không ngừng động dục, không ngừng sinh con, cung cấp đồ ăn cho dã thú lân cận.
“Mẹ, đừng sinh nữa, cực quá rồi.”
Nhưng mẹ không hiểu đâu.
Ta đặt bà nằm trên đẩu gối, cắn ngón tay, đút máu cho bà. Không biết nguyên nhân là chi, bà không uống.
“Không uống sẽ chết, mở miệng.” Ta thì thào mời gọi, nhưng bà vẫn không hé miệng ra.
Đông bôn tây cô thấy cảnh tượng này, kinh ngạc hỏi: “Mẹ sống lâu như thế là do uống máu anh sao?”
Đông rất khó ngờ: “Anh trai, vì sao anh chôn thịt rắn đi? Nếu anh đem về, người một nhà chúng ta sẽ biến thành yêu quái.”
Sớm đã nói không thể thành yêu quái, làm yêu quái nào giản đơn như vậy?
Cố không ưa nói chuyện nhưng nó rất thông minh. Nó nhìn đầu ngón tay ta: “Anh chỉ cho mẹ mình uống máu?”
Ta sững sờ.
Lời này như đang nhắc tới những con kia. Tây hỏi tiếp: “Nếu anh cũng cho mấy anh chị em khác uống máu, có phải bọn họ sẽ không chết không?”
“Vì sao anh trơ mắt nhìn họ lìa đời?”
Ta hổ thẹn, lắc đầu nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-tho-nho-hom-nay-nguoi-con-chua-bi-an-sao/127009/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.