Edit: Thỏ
Mấu chốt là mẹ ta còn có thể chống đỡ đến lúc Mặc Chiêu đại nhân xuất quan hay không. Ta rưới máu lên cỏ tiên, nhưng thậm chí cả cỏ mẹ cũng không ăn nốt.
Giờ ta cảm thấy hối hận khi đã chôn đuôi rắn. Ta là yêu quái, cần gì phải học theo đạo nghĩa của nhân loại kia. Không biết nếu đào thịt lên còn ăn được hay chăng?
Tốc độ suy yếu của mẹ ta không cho phép ta nghĩ quá nhiều.
Ta vội vã chạy về Thương Long lĩnh, tất nhiên Mặc Chiêu đại nhân sẽ không xuất quan nhanh như thế, mà tiểu nấm mồ bị dã thú đào lên vô cùng thê thảm, ngay cả xương cũng không thừa.
Lần đầu ta gặp Mặc Chiêu đại nhân, y nhắm nghiền mắt, trên người mọc đầy rêu xanh cỏ dại, như đã chết đi.
Giờ y cũng ngủ say, thân rồng sạch sẽ, vảy hiện lên ánh sáng.
Ánh sáng tỏa ra từ châu đan trắng ngà trên vầng trán.
Đây chính là long đan?
Hang động có kết giới nhưng không nhằm vào ta, ta có thể thuận lợi đi vào.
Ta không biết rồng tu luyện thế nào, nhưng lúc ta nhảy đến trước mặt y, y liền tỉnh lại, ta còn cho rằng y đã ngủ mê.
“Mặc Chiêu đại nhân? Mặc Chiêu đại nhân?”
Lần này y không tỉnh giấc.
Ta nhìn long đan…
[ A Quỳnh, việc này em có công. Chờ bản tôn xuất quan, em có thể yêu cầu ta một chuyện. ]
Hết sức khẩn cấp, ta muốn mượn dùng long đan một lần, cứu lấy tính mạng mẹ ta.
Nếu như Mặc Chiêu đại nhân tức giận…
Không kịp nghĩ nhiều như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-tho-nho-hom-nay-nguoi-con-chua-bi-an-sao/127010/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.