Edit: Thỏ
Nôn hay không nôn trên người Mặc Chiêu đại nhân, ta không nhớ rõ lắm.
Ta bệnh nặng một hồi, tự thân trải nghiệm sự thật về loài thỏ có thể yếu đuối đến mức nào.
“Ta không phải bạn cũ của y, là tình nhân cũ đấy.”
Lúc rắn tinh nói thế, đôi mắt cong cong, môi anh đào nở nụ cười, ở dưới cây liễu gió mát phong tình vạn chủng quay đầu lại.
Nếu là đóng kịch, cần gì diễn cho một tiểu yêu ta nhìn. Nếu chỉ là ham muốn long đan, cần gì phải nghe lời ta, trực tiếp đáp mây bay tới. Nếu là diễu võ giương oai, là tiểu nhân bỏ đá xuống giếng, cần gì phải dư thừa hỏi tên của ta.
Ta đố kỵ hắn chính vì sắc đẹp, lúc hắn nhắc tới Mặc Chiêu đại nhân thì mắt dài xám tro lóe lên tia sáng, đủ để cùng Mặc Chiêu đại nhân sánh đôi.
Ta nghĩ sai rồi.
Mặc Chiêu đại nhân căn bản sẽ không hiểu.
Hắn vì lời nói chân thực của một con thỏ tinh, đến thăm nhân tình cũ, nhưng trở thành bộ hài cốt bị sập bẫy. Trước khi chết, hắn rất tuyệt vọng đi.
Ta ngủ ở cửa hang nhưng một tiếng kêu cứu đều không nghe. Hoặc là hắn biết được Mặc Chiêu đại nhân có mưu kế riêng, nhưng hắn vẫn đến.
Ta cũng không hiểu.
Ta tự cho mình mới sa chân vào tình trường đã là cay đắng, khổ đau, hóa ra chỉ như gió lùa qua.
Yêu một người không thể yêu, rắn tinh ngàn năm đều là kết cục như thế.
Còn ta thì sao?
Vấn đề này không thể hỏi Mặc Chiêu đại nhân, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-tho-nho-hom-nay-nguoi-con-chua-bi-an-sao/127008/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.