Khoảnh khắc ấy, cả không gian và thời gian như đứng lại. Trong ánhmắt đen huyền sâu thẳm mà kẻ khác khó mà nắm bắt được của Lăng Siêu,Tiêu Thỏ bỗng có chút bối rối không biết làm sao, cũng không biết mụcđích hắn xuất hiện ở đây để làm gì.
Ngay lúc nàng xấu hổ vươn tay ra chuẩn bị chào hỏi hắn, Lăng Siêu vốn vẫn đang nhìn nàng bỗng rời ánh mắt đi, tỏ ra như thể chưa có chuyện gì xảy ra, vui vẻ chào hỏi mọi người.
Tay Tiêu Thỏ sựng lại giữa khoảng không.
Hắn... vậy mà lại không để ý tới nàng! >___<
Đám người có mặt vốn đều bị sự xuất hiện đột ngột của Lăng Siêu khiến cho sững sờ tại chỗ không biết nói gì, bỗng dưng lại thấy mặt hắn tươicười vui vẻ chào hỏi, lúc này tất cả mới hồi phục tâm trí, trong đó phải kể đến kích động nhất là Đổng Đông Đông.
Mặt hoàn toàn không đổi sắc, nàng ta thốt. "Hóa ra dáng vẻ sư phụ lại phong lưu phóng khoáng như vậy, quả nhiên không hổ danh Ngự đệ ca catrong truyền thuyết!"
Ngự đệ ca ca? Quả nhiên tính cách của Đổng Đông Đông so với TươngQuyên Quyên về độ "liều miệng" thật là kẻ tám lạng người nửa cân. TiêuThỏ đưa tay lên lau mồ hôi trên trán, nhân cơ hội lén nhìn qua Lăng Siêu một cái, chỉ thấy vẻ mặt hắn tỉnh bơ như thường, như thể việc gọi hắnnhư vậy cũng chả có gì là đặc biệt cả.
Bỗng nhiên, có tiếng Ngộ Không đứng bên cạnh trêu chọc. "Cô em đừngnhầm, sư phụ của bọn anh ngoài phong lưu tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-tho-bat-nat-co-gan-hang/1925732/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.