Lúc hai bạn nhỏ của chúng ta chạy tới được ga tàu, vị bà nội đángkính kiêm đáng thương của Lăng Siêu đã đứng đợi ở đó được một tiếng đồng hồ. Bà vừa nhìn thấy hai đứa, lập tức mắng té tát cho hai đứa một trậntừ đầu tới chân. Mắng xong xuôi, bà còn cảm thấy chưa vừa ý, thế là vềtới nhà lại tố cáo kể lể với Lăng nương thêm một trận nữa.
Lăng nương hết nhìn Lăng Siêu, rồi lại quay sang nhìn cô nàng TiêuThỏ mặt đỏ như cà chua chín, tay thì không ngừng che che dấu dấu cái gìđó trên cổ. Bà chỉ mỉm cười không nói gì.
Sau đó, ba mẹ Tiêu Thỏ cuối cùng cũng về tới nhà. Ba nàng vừa biếtviệc mình khóa cửa ban công lại thành khéo quá hóa vụng (1),liền hốihận không thôi, dậm chân đấm ngực, chỉ hận không thể tự tát cho mình vài cái. (*cười gian*)
Thôi rồi Lượm ơi, đứa con gái này chỉ e là không thể giữ lại được nữa!
Nhưng dù sao ba nàng cũng là người thông minh, tuy con gái mình xemchừng là không giữ được nữa rồi, nhưng cũng không thể cứ thế mặc kệ đểyên cho tên nhóc con kia chiếm tiện nghi của con bé như thế được. Thế là ông ta vẫn thỉnh thoảng lại lôi con gái ra thì thầm to nhỏ, nói ra nóivào, khuyên bảo tận tình rằng nàng không nên tha thứ cho Lăng Siêu mộtcách dễ dàng như thế.
Tiêu Thỏ không thông minh cho lắm, nhưng cũng không phải kẻ ngốc. Tuy lần này nàng tha thứ cho Lăng Siêu, nhưng dù sao trong lòng vẫn hậm hực như thế hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-tho-bat-nat-co-gan-hang/1925730/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.