Nếu nói trên đời này thảm nhất là khi bạn đang đi đường thì rơi xuống ao, thì chuyện còn thảm hơn, chính là việc bạn rơi xuống ao, nhưng lạikhông biết bơi. Đã thế lại còn chuyện thảm hơn nữa so với việc này, đólà rơi xuống ao xong, bạn gào thét rõ to hô cứu mạng chán chê, mới pháthiện hóa ra cái ao này chỉ sâu mỗi một mét.
Mặt đỏ bừng lồm cồm bò từ dưới ao lên, bạn Ngộ Không của chúng ta quả là đã nếm trải đủ.
"Sư phụ, người cố tình chọc con nha..." Ngộ Không cắn môi, vẻ mặt vô cùng ủy khuất tội nghiệp.
Lăng Siêu nhướng mày. "Là do nhà ngươi bản thân đi đường không cẩn thận chứ."
"Nhưng người sao lại có thể làm cái chuyện này sau lưng vị yêu tinhnhà mình cơ chứ?" Ngộ Không chỉ thẳng vào hai bàn tay mười ngón đang nắm chặt lấy nhau của hắn và Tiêu Thỏ.
"Vì cô ấy chính là vị yêu tinh nhà ta."
Thế là, bạn Ngộ Không tội nghiệp của chúng ta lại "nếm trải" thêm một lần nữa.
Do Ngộ Không bất hạnh rơi xuống nước vài lần, thành một con khỉ nhúng nước, bữa cơm hôm nay đành tạm thời hoãn lại. Trở về phòng ngủ, đươngnhiên Tiêu Thỏ bị đám bạn cùng phòng thay nhau thẩm vấn hỏi cung.
Đổng Đông Đông mặt lạnh như tiền nghiêm giọng. "Thỏ Thỏ, mi biết điều thì tự mình khai ra mau."
Tiêu Thỏ ngượng ngùng xoa đầu. "Ờ... việc này... đấy là... bạn trai ta."
"Vấn đề không nằm ở chỗ đó." Đổng Đông Đông nói to. "Vấn đề là, mi dám lừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-tho-bat-nat-co-gan-hang/1925734/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.