Thỏ Thỏ, chết... chết rồi! » Đang buổi nghỉ trưa, Tương Quyên Quyên bỗng hổn hà hổn hển chạy vội vào lớp học.Tiêu Thỏ đang ngồi cặm cụi làm bài tập liền ngẩng đầu lên ngạc nhiên. « Quyên nhi, cậu có chuyện gì mà rộn hết cả lên thế? »
Tương Quyên Quyên nhào tới nắm lấy tay nàng. « Chết... chết rồi! Đánh... đánh rồi... »
« Đánh cái gì? Ai đánh? »
« Duẫn Tử Hàm... với Lăng Siêu... đánh... đánh... »
Hả? Trong lòng Tiêu Thỏ chợt giật thót một cái.
« Cậu nói hai người bọn họ đang đánh nhau sao? Ở đâu? Mau dẫn tớ đi! »
« Đấy... ở sân vận động... Mau lên! » Nói xong Tương Quyên Quyên liền lôi tay Tiêu Thỏ kéo một mạch tới sân vận động.
Tới nơi, Tiêu Thỏ "____".
Thế này cũng gọi là đánh nhau sao? Rõ ràng là đánh bóng rổ mà!
Nàng đang định quay lại trách Tương Quyên Quyên, vừa quay đầu nhìn, lại bị dọa cho một phát sốc luôn.
Chuyện gì thế này?
Nàng chỉ thấy hơn nửa đám bạn cùng lớp nàng đều đang vây quanh saulưng hai người, nhìn chằm chằm về phía sân bóng rổ của trường, ánh mắtđứa nào cũng xanh lè lóe sáng, y như sói đói vậy...
Không lẽ đây là tình huống hay được nhắc đến, bị quần chúng nhân dânkhông rõ chân tướng sự thật vây quanh nhìn chằm chằm hay sao?
Thật tốt a, thật hoành tráng a!
Lại nói về hai kẻ đang đứng trong sân, đều bởi đám người mới tới xônxao làm ồn quấy nhiễu nên đều dừng lại nhìn về hướng bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-tho-bat-nat-co-gan-hang/1925714/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.