Lúc Lăng Siêu ra khỏi phòng sách, Tiêu Thỏ đã đi cầu ba lần, ói hailần, nằm bẹp dí ở ghế sô pha, mặt trắng bệch như tờ giấy. Nàng vừa nhìnthấy Lăng Siêu, nước mắt bỗng dưng trào ra, hơi thở yếu ớt run rẩy. «Trứng gà... hình như tìm tôi để báo thù... »
Lăng Siêu không nói câu nào, nhanh chân bước tới, sờ thấy tay nànglạnh như băng, chân mày không khỏi nhíu lại. Hắn quay vào phòng ngủ lấymột tấm chăn lông đắp lên người nàng.
« Cậu chờ chút tôi đi lấy thuốc. »
Uống thuốc xong, lại uống nước ấm, bệnh tình của Tiêu Thỏ vẫn khôngcó dấu hiệu biến chuyển tốt hơn, ba lần đi cầu trong vòng hai tiếng tiếp theo, khiến cho sắc mặt nàng từ trắng sang xanh lét, không khác gì màuvỏ quả dưa chuột.
Lăng Siêu đặt cốc nước xuống bàn. « Đi bệnh viện vậy. »
Do Tiêu Thỏ bị "hành hạ" như vậy, sức lực của nàng đã sớm biến mấtsạch. Lúc Lăng Siêu đỡ nàng đứng lên khỏi ghế sô pha, toàn thân nàng đãmềm oặt như khối đậu hũ.
Hắn cúi người xuống định cõng nàng.
Tiêu Thỏ đã sớm mệt tới mức đầu óc mơ hồ, không hơi đâu suy nghĩnhiều liền gục lên lưng hắn, đầu ngả lên vai, mặt áp vào cổ hắn. Hơi ấmnóng từ cơ thể hắn truyền tới khiến nàng cuối cùng cũng có chút tỉnh táo lại.
Sau đó, Lăng Siêu đã cõng nàng chạy ra cửa xuống dưới nhà.
Trời đêm mùa thu ở thành phố A có chút lành lạnh. Lúc được hắn cõngxuống dưới đường, Tiêu Thỏ chợt cảm thấy một luồng gió lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-tho-bat-nat-co-gan-hang/1925711/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.