Cả ngày, hai má của Tiêu Thỏ cứ gọi là đỏ rực lên, lại còn thỉnhthoảng giơ tay lên chạm khẽ vào môi, bộ dáng rõ ràng là tâm hồn treongược cành cây.
Buổi tối, nàng về phòng ngủ, Tương Quyên Quyên liền hỏi. « Tiêu Thỏ, không phải là cậu bị hồn của Quan Công ám ảnh chứ? »
« Hả? Gì cơ? » Tiêu Thỏ đầu óc mù mịt.
Tương Quyên Quyên thò tay lấy cái gương trên đầu giường nhét vào taynàng. « Tự cậu soi gương xem, mặt cậu nhìn đủ để đi đóng giả làm QuanNhị gia được rồi đấy! » (1)
Tiêu Thỏ nhìn gương một chốc, quả nhiên thấy mặt mình thực là đỏbừng, nhưng ánh mắt nàng lại không dừng ở khuôn mặt của mình, mà lạikhông nén được nhìn xuống đôi môi kia. Trong nháy mắt khuôn mặt lại đỏphừng phừng lên như bị lửa thiêu đốt vậy.
Đúng lúc đó, Âu Dương Mai bước vào phòng.
Nàng vừa tiến vào, Tương Quyên Quyên đã kêu lên. « Trời đất, gần đâycó mốt bắt chước cổ nhân hay sao thế hả? Một vị Quan Nhị gia đã khôngtính, giờ lại thêm một ngài Bao Công trong phòng nữa là sao? » (2)
« Đừng nói nữa! » Âu Dương Mai ném túi sách phịch một cái lêngiường, rồi ngồi đánh bịch một cái lên đầu giường, mặt xám xịt đen xì. « Tớ vừa đánh nhau với người khác! »
Một câu của Âu Dương Mai, khiến toàn bộ sự chú ý của Tương QuyênQuyên và Hà Điềm dồn hết qua đó. Quyên nhi hỏi. « Wow! Thần thánhphương nào may mắn được nắm đấm của Cửu cô nương ngài chiếu cố tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-tho-bat-nat-co-gan-hang/1925716/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.