Trong bữa cơm, mấy người họ hàng xa đã gặp Tôn Bằng mấy ngày nay hỏi Trần Nham, “Tiểu Tôn đâu?”
Điện thoại mãi không có ai bắt máy, Trần Nham nói qua loa lấy lệ, “Anh ấy có chút việc ạ, chúng ta ăn trước đi.”
Trên bàn cơm, mọi người trò chuyện cũng không ngoài mấy chuyện nhà cửa, Trần Nham không nghe lọt tai mấy câu, chỉ có trưởng bối nói chuyện với côthì cô mới đáp lời.
Ăn cơm xong, trên đường về, mẹ Trần xách mấy gói đồ ăn thừa, có hơi không vừa lòng, “Hôm nay cậu ta có chuyện gì?”
“Trong quán có chút việc ạ…”
“Có chuyện gì đi nữa thì mấy dịp thế này cũng nên đến một lát chứ, baonhiêu trưởng bối trong nhà có mặt thế mà. Tối nay con gọi cậu ta về ăncơm, để mẹ nói chuyện với cậu ta.”
Trần Nham nhìn mẹ Trần mấy ngày nay gầy đi, miễn cưỡng nhếch khóe môi, “Vâng, mẹ nói anh ấy cũng tốt ạ.”
Mẹ Trần nhìn cô, “Lúc này mới lúc nào mà con đã không trị nổi nó rồi?”
Mẹ Trần ngoài miệng nói phải trị anh, nhưng buổi tối Tôn Bằng đến thật thì bà lại như chẳng có chuyện gì, ăn cơm xong còn ngâm cốc trà nóng choanh, kêu anh ngồi xuống xem tivi.
Trần Nham ở trong phòng đã nói với bà ngoại mấy câu, đang giúp mẹ Trần dọn chén đũa vào bếp.
Mẹ Trần nhìn ra ngoài một cái, hạ thấp giọng, “Con nhìn cái quầng thâm của cậu ta kìa, nếu mẹ là mẹ cậu ta thì cũng đau lòng. Khoảng thời gian này chuyện của ông ngoại con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-mua/2228947/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.