Sáng sớm hôm sau, Trần Nham đến phòng làm việc, mấy người đồng nghiệp đang tụm một chỗ cười nói.
Cô để túi xách xuống, chỉ nghe thấy đồng nghiệp bên cạnh vừa ăn bánh rántrứng vừa trêu đùa trong đám đông, giọng không lớn không nhỏ, không hềsợ bị nghe thấy, “Tiền Văn này làm vội như vậy, tôi thấy tám phần mườilà có rồi đấy.”
Vài người rúc rích cười nhỏ.
Hôm nay TiềnVăn đi đến cục dân chính lãnh giấy chứng nhận, sáng sớm đã chia sẻ ảnhgiấy hôn thú cho bạn bè, tạo nên chấn động không nhỏ ở cơ quan.
Trong khi mọi người tán gẫu, Trần Nham giống như thường ngày sắp xếp mặt bàn một chút, cầm cốc đi đến phòng trà nước rửa sạch.
Thấy cô ra ngoài, có người không mặn không nhạt cảm khái một câu, “Cũng đáng tiếc thật…” Những người khác cười đầy ẩn ý sâu xa, có người vừa địnhnói gì đó, nhìn thấy trưởng phòng đi vào thì ai về chỗ nấy ngay lập tức, đám đông phân tán giả vờ bận rộn.
Trong phòng trà nước, TrầnNham mở vòi nước, một dòng nước trắng đổ vào đáy cốc, mấy giây sau xoaytròn tràn ra khỏi miệng cốc, tạo ra bọt nước. Vài giọt nước bắn vào ốngtay áo cô, thoáng chốc thấm vào, trở thành mấy đốm màu sậm.
Rửa cốc xong, cô vẫy vẫy nước, ánh mắt vô thức nhìn về phía cửa sổ.
Bên ngoài, ánh mặt trời ấm áp.
Khi Cường Tử ngủ một giấc tỉnh lại, Khổng Trân đang lần lượt rửa mặt súcmiệng. Tuần này, Tôn Bằng tới đây ba, bốn lần, lần nào đến cũng khôngnói gì, chỉ mang một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-mua/2228948/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.