Tối ba mươi, dưới quê vô cùng náo nhiệt, nhà nhà sum vầy ăn uống no say,mấy người đàn ông uống đến mức mặt đỏ tới mang tai, pháo hoa pháo dâyvang mãi đến hai, ba giờ đêm.
Ánh sáng ban mai phía chân trời hơi lộ ra, pháo lại nổ đùng đoàng, cửa sổ từng nhà trong thôn đều bị rungđến độ phát ra tiếng lộp cộp, tiếp đó, bọn trẻ con vừa mới thức dậy đãvội xin tiền mừng tuổi, khắp nơi tràn ngập tiếng cười, tiếng chúc mừng.
Tôn Bằng nghiễm nhiên bị tiếng pháo đánh thức, mò tìm điện thoại di động, vừa nhìn thì chưa tới sáu giờ.
Ánh sáng xuyên qua rèm cửa sổ, người bên gối đưa lưng về phía anh, nằm sát mép giường, ngủ rất yên ổn.
Anh nghiêng sang kề sát cô, vươn tay kéo cô vào lòng, vén những sợi tóc dài mềm mại ngăn cách giữa họ sang một bên, hôn bờ vai cô, nhắm mắt lại lần nữa.
Chóp mũi toàn là hương thơm của ngọn tóc cô.
Khôngđến một phút sau, Tôn Bằng chợt mở mắt ra, luồn tay vào trong áo ngủvuốt ve làn da cô, chợt thận trọng chống nửa người dậy, dùng mu bàn taythử trán cô.
Nhiệt độ này rõ ràng không ổn.
Trần Nham co tròn người, hai tay đặt bên mặt, không nhúc nhích.
Tôn Bằng tỉnh táo ngồi dậy, dịch góc chăn cho cô, xoay người xuống giường,nhanh chóng mặc quần áo đàng hoàng rồi xuống lầu, một lát sau lại trởvào.
Anh ở bên giường sờ đầu cô, kêu cô một tiếng, ôm cô ngồi dậy.
Trần Nham đã sớm mơ mơ màng màng thức dậy, hoặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-mua/2228934/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.