Nhà Cường Tử ở thôn bên cạnh, Tôn Bằng và Trần Nham đi gần hai mươi phút.
Là một căn nhà cũ trong ngõ hẻm, tường gạch cửa gỗ, một chiếc ghế mây cũđặt trước cửa, một số đồ lặt vặt chất đống dưới chân tường. Tôn Bằng gõcửa, một lúc lâu sau, bên trong có một bà cụ đáp lại.
Bà cụ hơn80 tuổi, mái tóc bạc lưa thưa, còng lưng, mặc trên người chiếc áo lạnhbông màu đỏ tím. Mở cửa nhìn thấy Tôn Bằng, đôi mắt mờ của bà cụ lập tức sáng lên, bà mỉm cười, mặt đầy nếp nhăn. Bà cụ dẫn Tôn Bằng và TrầnNham vào nhà, bật đèn phòng khách.
Trần Nham ngồi xuống, lẳng lặng ngắm nhìn xung quanh trong ánh sáng lờ mờ.
Căn nhà này thật sự quá cũ, nền xi măng không bằng phẳng, trần xà ngangloang lổ, trên tường toàn là lớp vôi tróc ra. Ở hai bên phòng kháchkhông lớn lắm là căn phòng nhỏ vài mét vuông, phía sau liền với một cáisân, mùi trong không khí khá tệ.
Con mèo già làm ổ dưới chiếc ghế gỗ nhìn thấy người lạ đi vào, sáng mắt ưỡn người, chậm rãi bỏ đi. Bà cụ lấy một nắm kẹo và bánh ngọt trong tủ bát ra, hiếu khách bảo bọn họ ăn.
Tôn Bằng trò chuyện với bà cụ mấy câu, nói cho bà cụ biết Cường Tử có lẽqua tết mới về, nhờ anh mang năm ngàn đồng cho bà ăn tết. Bà cụ vừa nghe liền xua tay ngay lập tức, “Bà không cần tiền của nó, bà đâu có chỗ nào tiêu tiền đâu. Con cầm về đưa cho nó đi, bảo nó ở bên ngoài đừng đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-mua/2228931/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.