Cái này vốn không phải là vấn đề có cố gắng thêm hay không mà.
Đường Tô Mộc cúi đầu nhìn kỹ lại nhiệm vụ từ đầu tới đuôi một lần, bỗng nhiên ý thức được một vấn đề nghiêm trọng hơn.
"Những người bị trúng cổ Phệ tâm này có điểm đặc biệt gì tương đối rõ ràng không?"
"Có, nếu như bản thân người trúng cổ Phệ tâm không có tu vi, vậy thì trên người sẽ mọc ra những nốt tròn lớn khoảng đầu ngón tay màu xanh lá cây."
"Trừ điều này ra, trên tính cách cũng xảy ra chút ít thay đổi, ví dụ trở nên im lặng ít nói, hay quên, hoặc là sáng nắng chiều mưa, đột nhiên giận dữ."
Tính cách thay đổi quá khó để nhận rõ, dẫu sao bách tính trong kinh thành cũng nhiều như thế, y cũng không thể tự nhìn qua từng người, trái lại đặc điểm trên người có nốt tròn màu xanh lá cây này, thật sự có thể lợi dụng một chút.
Việc này không nên chậm trễ, ba ngày là quá ngắn, Đường Tô Mộc không kịp đưa ra nhiều kế hoạch hơn, tùy tiện gọi một chiếc xe ngựa chạy tới cửa tiệm đan dược.
Trưa hôm đó, bên ngoài cửa tiệm đan dược dán một tờ cáo thị, cho thấy trong kinh thành đột phát một loại bệnh cấp tính cổ quái, trên người của người mắc bệnh sẽ nổi những nốt tròn màu xanh, đến khi nghiêm trọng thậm chí có thể nổi điên làm hại đến người khác.
Hiện bên trong cửa tiệm đan dược đã chuẩn bị xong đan dược để chữa trị loại bệnh cấp tính này, tất cả trị liệu đều miễn phí, hy vọng bách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-moe-no-kiem-tien-nho-luyen-dan/907860/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.