Lần này đến lần khác, rõ ràng Tư Trình đối xử cô đã tuyệt dứt ân tình, muốn loại trừ cô cho được. Trong tình hình hiện tại, cô hoàn toàn chẳng có lực lượng hỗ trợ.
Tại sao lại phải nhẫn nhục chịu đựng? Nay thì Minh Quân đã hiểu cả.
Cô trở về phòng làm việc, ngồi thở dài ngao ngán.
Sau khi Thích Văn về nước, quyền bính của Kiến Hoàng nằm trong tay con ruột và con rể của Tạ Thư Thâm.
So với Tư Trình, Thích Văn nổi trội hơn.
Thích Văn không chỉ là một thanh niên cao nhã, tuấn tú, phong độ khoáng đat., điểm đặc biệt nữa là con người anh ta bình dị, gần gũi với mọi người, lại chưa vợ.
Các thanh niên nam nữ công tác trong tập đoàn Kiến Hoàng đều nhất trí thừa nhận Thích Văn là chàng trai đẹp về nhiều mặt, là ông hoàng trong mắt của nhiều người.
Chỉ trừ Minh Quân, tâm hồn cô vẫn bình lặng.
Nhân buổi ăn trưa, cô thư ký Tiểu Đồ bạo dạn hỏi:
− Em chưa hề nghe chị phê bình cái ông Hoàng tử đó.
Minh Quân ngẩn đầu nhìn Tiểu Đồ:
− Tại sao phải phê bình chứ?
− Em dám chắc, chị là người chưa chồng duy nhất trong công ty không màng tới ông ta. Tại sao vậy?
Nếu Minh Quân trả lời là chẳng hề chú ý đến, có khi lời nói truyền đến tai đương sự, dễ sinh hiểu lầm - thật chẳng hay ho gì.
− Tôi khác, tôi đã có con rồi.
− Người có con cần phải có đôi chứ?
− Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gio-trong-dem/2147753/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.