Minh Quân nhè nhẹ thở dài. Cô đứng lên, nói với cấp trên:
− Tôi phải giải quyết sao cho ổn đây?
Còn gì phải tranh luận lợi hại? Có tranh luận cũng chẳng đến đâu.
Huống hồ, trước cửa văn phòng, Tử Nghĩa gọi lại:
− Minh Quân!
Cô dừng lại, quay nhìn Tử Nghĩa như có điều gì muốn nói, hỏi:
− Ông muốn dặn bảo gì à?
− Cô không định cứ theo lý mà tranh cãi à?
− Có được không? - Cô nói thêm - Cả ông còn không dám cãi thì tôi làm sao dám vượt cấp chứ?
Minh Quân biết khi Tử Nghĩa nhận ý chỉ của Tư Trình, ông ta cũng đâm ra lúng túng lắm, đối với ai ở vào địa vị của ông đều biết, nếu tranh cãi chắc chắn là thất bại thì còn mở miệng tranh cãi là gì.
Tử Nghĩa không nhận được lòng hiếu kỳ, nói:
− Tư Trình xử lý công việc thường rất hợp lý, tôi không hiểu sao ông ta lại đưa ra quyết định như vậy?
− Đâu có ai lúc nào cũng sáng suốt cơ chứ, đấy là sự thực chúng ta phải chấp nhận - Minh Quân cho rằng Tư Trình đã bị lòng riêng tư làm mất đi lý trí.
− Không có giải thích khác sao?
Khi Tử Nghĩa hỏi câu đó, ông nhìn thẳng vào Minh Quân như muốn tìm cho ra một manh mối nào đó.
Minh Quân lắc đầu.
Nhưng hôm nay Tử Nghĩa lại muốn nói thẳng vào vấn đề mấu chốt:
− Cô với Tư Trình không có nguyên nhân nào khác sao?
Hàm ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gio-trong-dem/2147754/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.