Đại Nam năm 1834, năm nàng tròn mười tuổi cũng là năm bu qua đời, mọi người nói đó là tai nạn không thể tránh khỏi, bu là một người hiền lành, nụ cười mỉm hiền lành lúc nào cũng trực trào bên môi và là một tín đồ của Phật, bây giờ thật ít người tin vào Phật. Không giống bu, nàng ít nói ít cười và hoàn toàn không có đức tin, nhưng vì bu tin Phật nên nàng cũng giả vờ như mình tin Phật. Lần đầu theo bu vào chùa là năm nàng lên sáu, bu quỳ gối trước tượng Phật, gương mặt người mỉm cười phúc hậu, nàng ngoan ngoãn ngồi đợi ở một bên, dù rất nhàm chán nhưng nàng chưa bao giờ tự ý rời đi, có lẽ tại vì thế mà nàng rất được lòng các sư thầy, nếu nàng có lỡ ngủ gật thì cũng không bị ai trách mắng, chú tiểu còn dẫn nàng đi xem cún con, mèo con trong chùa và vườn rau xanh tươi tốt của họ, cũng không cần phải nhìn ánh mắt khó chịu của cậu, mọi người ở đây thật thân thiện, dù có hơi chán một chút nhưng nàng vẫn cùng bu lên chùa đều đặn.
*Thời Hậu Lê và cuối thế kỷ 19 (1801-1900) Phật giáo bước vào giai đoạn suy thoái.
Lần này nàng vẫn ở bên cạnh bu suốt quãng thời gian tụng kinh sau đó đi tìm chú tiểu, nhưng hôm nay khác mọi hôm một chút, bởi vì nàng vô tình gặp phải Đại đức. Người nhìn thấy nàng xong thì mỉm cười vẫy tay gọi nàng qua, nàng chần chờ một lúc mới chầm chậm bước qua.
"Nga đang tìm chú tiểu sao? Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gai-dia-chu/3155728/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.