Trong mơ cô bị bóng tối vây quanh, Hân lang thang không thể tìm thấy điểm dừng chân, dù biết là mơ nhưng đây là lần đầu tiên cô cảm thấy lòng mình thật trống trải, bỗng chợt một giọng nói trẻ con vang lên bên tai, Hân giật mình nhìn ngó xung quanh, trong bóng đêm một ngọn nến cháy heo hắt, rọi lên tường nhà là hai bóng người một lớn một nhỏ, Hân chậm chạp bước về hướng ánh sáng, càng đến gần khung cảnh càng rõ ràng. Đứa bé tám tuổi bám lấy vạt áo người phụ nữ trung niên khóc nức nở gọi một tiếng Bu, trong lòng người phụ nữ còn ôm một đứa bé, khuôn mặt hao gầy vô cảm nhìn vào ngọn lửa, tiếng khóc của bé gái làm đứa trẻ cũng khóc theo, người phụ nữ đang thất thần nhìn ánh lửa bỗng nhe răng trợn mắt quát một tiếng, theo sau đó là tiếng bạt tai vang dội.
"Câm mồm vào!". Bé gái bị đánh ngã lăn trên đất, nó cắn răng ngăn chặn tiếng khóc nhưng vẫn không kìm được mà nức nở.
"Bu đừng bán con cho nhà phú ông mà bu, con... con sẽ không ăn phần của em đâu, bu không cho con ăn con cũng chịu, xin bu đừng bán con mà Bu!!!". Nó bò trên nền đất ôm lấy chân người phụ nữ, nhưng bà ta lại làm lơ nó, chỉ lo dỗ dành đứa trẻ đang khóc. Hân nhìn đến gương mặt non nớt giống mình như hai giọt nước thì kinh hãi, cô hoảng hốt xoay người bỏ chạy, nhưng dù chạy bao lâu cô đều trở về căn nhà tranh rách nát có ngọn lửa yếu ớt.
Hân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gai-dia-chu/3155726/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.