Mẹ Phạm cần thận hỏi lại một lần nữa.
"Con nói là tập đoàn Sơn Hải là của nhà con sao?"
Trần Đình Phong gật đầu.
"Vầng, thưa mẹ."
Mẹ Phạm nuốt khan một ngụm nước bọt. Hóa ra là bà không nghe nhầm. Con rể bà đúng thật là một con rùa vàng quý giá, con ông cháu cha chính gốc. Theo bản năng bà nhìn ra đứa con gái bà vẫn còn đang ngồi ăn cơm bên cạnh, miệng còn đang nhai thức ăn phồng lên giống như một con sóc chuột.
Mẹ Phạm lo lắng, con gái bà tuy từ nhỏ đến lớn vốn thông minh hiểu chuyện, chẳng khiến hai vợ chồng bà phải lo lắng bất cứ điều gì. Chuyện duy nhất mà có thể coi là có lỗi với cha mẹ là con bé ngày còn học đại học đã trở thành mẹ đơn thân. Một thân một mình nuôi con bên nước ngoài, nó thậm chí còn giấu diễm hai ông bà đến khi
Tiểu Hòa được hai tuổi.
Lúc hai vợ chồng bà biết chuyện thì vừa thương vừa giận. Bà xót con gái bà còn trẻ tuổi mà bị người ta phụ bạc.
Phụ bạc...
Mẹ Phạm như nhớ tới chuyện gì, bà nhìn Trần Đình Phong, giọng nói thay đổi không còn hiền hòa như lúc nãy.
"Vậy thì cậu có biết Chi Dao còn có một đứa con trai riêng hay không?"
Ba Phạm đang gắp thức ăn cho con gái, nghe thấy lời mẹ mình vừa nói thì dừng động tác lại, ông quay sang đợi
Trần Đình Phong trả lời.
"Con biết."
Trần Đình Phong Hổ thẹn.
"Con chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-ga-cho-con-trai-bac-duoc-khong-phien-ban-2-/3568388/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.