Trần Đình Phong chịu đựng lời mắng của mẹ mình, mỉm cười gật đầu đồng ý với bà.
"Mẹ nói đúng."
Bà Lan hất hàm, xì một tiếng.
"Cũng không nghĩ xem là ai đẻ ra con."
Nói xong bà Lan không buồn để ý đến thằng con trai của bà nữa, giờ bà đã có con dâu rồi thì đâu còn cần con trai. Bà hướng về phía con dâu, biểu tình hòa ái.
"Mẹ thấy mắt con hơi đỏ, dạo này làm việc vất vả lắm sao? Còn phải chăm sóc Tiều Hòa, thật là cực khổ cho con quá."
Ban ngày đi làm, buổi tối phải về chăm con. Bà biết con bé làm việc ở viện nghiên cứu, mấy cái công việc với máy móc rồi số liệu khô khan ắt hẳn là khiến con bé bận rộn nhiều.
Bà Lan chỉ muốn con bé ở nhà nhàn hạ, việc ra ngoài kiếm tiền thì cứ để con trai bà lo. Chỉ là bà biết con bé không giống như bà, nó học hành gian nan bao nhiêu năm trời, lại còn có chí hướng. Làm sao bà nỡ lòng bảo nó bỏ ngang mọi chuyện.
Chi Dao thành thật lắc đầu. Mắt cô hơi đỏ là do vừa nãy bị con trai bà chọc tức đến phát khóc, chuyện này nói ra có vẻ không tiện.
"Không ạ. Tiểu Hòa cũng rất ngoan."
"Đúng vậy, quả thực là một đứa bé hiểu chuyện."
Nói ra bà có chút nhớ thằng bé. Như nghe được tiếng lòng của bà Lan, Chi Dao bảo bà.
"Đợi cuối tuần này thằng bé được nghỉ học, con sẽ đưa cháu về gặp ông bà."
Bà Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-ga-cho-con-trai-bac-duoc-khong-phien-ban-2-/3568379/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.