Tuy Trần Đình Phong đã nói là cô hãy yên tâm ngủ một giấc cho đỡ mệt, nhưng Chi Dao ngủ khá nông, chỉ một lúc sau đã tỉnh. Khi Chi Dao choàng tỉnh dậy thì thấy có một cánh tay vắt ngang qua vòng eo thon nhỏ của cô, lưng cô dựa vào lồng ngực rộng lớn của anh. Đôi chân dài của người đàn ông quấn chặt lấy chân cô.
Phạm Chi Dao do dự trong lòng, cô không dám nhúc nhích, cô không biết người đàn ồng kia đã thức dậy hay chưa. Hai người đã lâu không thân mật đến mức nằm chung một cái giường khiến cô có chút mất tự nhiên.
Nương theo nhịp tim vững chãi của anh xuyên qua lớp áo chạm vào thân thể, Phạm Chi Dao như cảm nhận được cơ thể người đàn ông này rắn chắc đến nhường nào.
Chi Dao từ từ nhấc cánh tay anh ra, định lặng lẽ xuống giường. Không ngờ cô vừa mới động đậy thì cánh tay rắn chắc đã siết chặt eo cô lại. Trần Đình Phong cũng vừa mới chợp mắt một lát, tối hôm qua anh cũng trắn trọc khó ngủ suốt đêm.
Anh dụi đầu vào gáy Chi Dao, khàn giọng vì vừa mới thức dậy.
"Em muốn đi đâu?"
Chi Dao hơi rụt cổ lại, hơi thở của anh phả vào cổ của cô có chút nhột.
"Em muốn xuống dưới bếp."
Trần Đình Phong hơi hé mắt nhìn đồng hồ để trên tủ đầu giường, anh vẫn không có ý định bỏ tay ra.
"Vẫn còn sớm, bao giờ xong mẹ sẽ gọi chúng ta."
"Không được."
Bây giờ đã tỉnh rồi, cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-ga-cho-con-trai-bac-duoc-khong-phien-ban-2-/3568380/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.