Bà Lan bỏ lại cho em mình một câu cụt lủn rồi nhanh chân đi về phía Chi Dao, mặc kệ bà viện trưởng đang há hốc miệng nhìn theo.
Chi Dao đang ngồi ăn một ít bánh ngọt thì bỗng có người đứng chắn trước mặt mình kèm theo lời oán giận trách móc.
“Con bé này, tại sao lâu nay con cứ tránh mặt bác hoài thế? Muốn hẹn gặp con bác thấy còn khó hơn cả thủ tướng?”
Đó là vì chồng bác là thủ tướng, bác muốn gặp lúc nào mà chả được. Lấy đâu ra khó khăn.
Chi Dao ngẩng đầu lên, không ngờ vị phu nhân này cũng có mặt ở đây. Cô bất giác nhìn ra sau bà, Đình Phong không đến cùng sao? Cô vội vàng đứng dậy chào hỏi bà Lan.
“Cháu chào bác. Cháu không biết là bác cũng đến buổi tiệc tối nay. Nếu không thì cháu đã đến chào hỏi bác từ sớm.”
Bà Lan lẩm bẩm,
“Cũng may là bác có đến, chứ không thì khéo con đã thành con dâu nhà người khác mất rồi.”
Chi Dao khó hiểu nhìn bà. Cô chẳng hiểu vị phu nhân này nói cái gì nữa.
Bà Lan kéo tay Chi Dao. Bà phải đưa con bé này đến chỗ em gái mình, để nó chặt đứt cái suy nghĩ mai mối hoang đường đó đi.
Chi Dao bị bà Lan đưa đến chỗ viện trưởng, bà ấy ấn cô ngồi cạnh mình rồi chỉ chỉ vào viện trưởng nói.
“Chi Dao, đây là cô Tâm, em họ của bác, là viện trưởng của cháu, chắc là cháu cũng biết rồi.”
Rồi bà lại nhìn viện trưởng,
“Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-ga-cho-con-trai-bac-duoc-khong-/3427957/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.