Bà Lan nghe thấy thế thì nụ cười hơi cứng lại. Tại sao đến giờ này hai đứa này vẫn chưa quay lại với nhau. Là do con trai bà quá chậm chạp hay là do cô bé này vẫn chưa chịu đồng ý.
Bà cũng không dám tỏ ra khó chịu trước mặt Chi Dao. Bà sợ con bé thấy thế thì lại có ác cảm với mình.
Bà gượng cười,
“Thế sao. Vậy là do bác quá nóng lòng rồi.”
“Con cứ từ từ quan sát thêm cũng được.” Sau đó như sợ Chi Dao suy nghĩ quá lâu, bà Lan lại lặng lẽ nói thêm.
“Nhưng mà đừng quá lâu nhé.”
Chi Dao nín cười, gật đầu với bà. Đối với vị phu nhân tính tình ngay thẳng này, cô thật không biết làm sao.
“Ngày mai là cuối tuần, chắc là con không bận gì đúng không? Con đừng nói với bác là lại bận nữa đấy.”
Không đợi Chi Dao trả lời, bà Lan hỏi viện trưởng,
“Em nói xem, cái chỗ của em định bóc lột người lao động đúng không? Tại sao tuần nào chị gọi con bé cũng nói là bận bịu tăng ca thế?”
“Không, viện nghiên cứu của em làm giờ hành chính.”
Bà Lan cho em họ mình một ánh mắt hài lòng, quay lại thân thiết trông ngóng Chi Dao trả lời.
Chi Dao đành gật đầu đồng ý với bà. Cô mà không đồng ý, liệu bà có lại khóc lóc ăn vạ thì thật sự cô không biết làm sao ở chỗ đông người như thế này nữa.
“Được, vậy mai bác sẽ bảo con trai bác đến đón con."
Bảo Đình Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-ga-cho-con-trai-bac-duoc-khong-/3427958/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.