“Vì vậy hiện tại đều là quả báo của anh sao?”
Tô Cẩm Tinh im lặng một lúc, giọng nói vẫn bình thản như mọi khi: “Tôi đã nói, tôi sẽ không bận tâm về quá khứ nữa. Mà hiện tại, anh cũng đừng làm phiền tôi nữa, được không?”
Tiêu Cận Ngôn nắm chặt điện thoại: “Được, nhưng anh có một khẩn cầu.”
“Anh vẫn còn muốn chứng minh anh là Tiên sinh ư?” Tô Cẩm Tinh cảm thấy rất bất lực: “Hôm trước rõ ràng anh đã nói chỉ cần diễn xong cảnh này, nếu Tiên sinh quay về tìm tôi thì anh sẽ không ngăn cản mà.”
“Tiểu Tinh Tinh, anh sẽ không ngăn cản đâu. Dù anh vẫn chưa nhớ lại những chuyện đã xảy ra trước đó, nhưng tất cả những suy luận đủ để chứng minh rằng Tiên sinh chỉ có thể là anh! Được, nếu em nghĩ rằng trạng thái tinh thần của anh không ổn định, lời nói không đáng tin thì Quách Khánh An có thể làm chứng cho anh…”
“Quách Khánh An? Anh ta là người của ông cụ Hình, tôi đã không tin anh thì sao lại tin anh ta được chứ?”
Anh dừng lại: “…”
Tô Cẩm Tinh thở dài và trầm giọng nói: “Tiêu Cận Ngôn, cứ vậy đi, được không?”
“… Vậy em hãy hứa với anh một chuyện, chỉ một chuyện thôi.”
“Anh nói đi.”
“Anh chỉ xin em đừng chặn anh.” Tiêu Cận Ngôn nói: “Nếu em gặp nguy hiểm, phải gọi cho anh ngay.”
Tô Cẩm Tinh trầm giọng nói: “Anh ấy là Tiên sinh, anh ấy sẽ không làm tổn thương tôi.”
“… Ồ.” Anh cười khổ: “Được.”
…
Cô cúp điện thoại, nhưng trong lồng ngực lại có một cơn đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-truy-the-dai-dang-dac/941360/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.