Hôm nay khách mời tới dự còn nhiều hơn cả dự đoán.
Tô Cẩm Tinh tìm kiếm một lát, cuối cùng cũng tìm thấy Hà Hiểu Hiểu và Lục Tước đang ở trong góc tiền sảnh.
Lúc cô đi qua đó thì vừa khéo nghe thấy Hà Hiểu Hiểu đang nổi nóng: “Không được, em nói không được là không được, bệnh ung thư hiện tại của Cẩm Tinh chỉ là tạm thời khối u, không biết sau này sẽ như thế nào. Trong mấy năm cô ấy ở bên Tiêu Cận Ngôn đã chịu nhiều khổ sở như vậy, nói không chừng là do Tiêu Cận Ngôn đã khiến cô ấy bị ung thư. Em sẽ không bao giờ đồng ý về chuyện này.”
Lục Tước đang định lên tiếng thì khóe mắt nhìn thấy Tô Cẩm Tinh, nên muốn nói lại thôi, gật đầu nói: “Cô Tô.”
Tô Cẩm Tinh mỉm cười coi như đáp lại anh ta: “Cũng may nhờ tổng giám đốc Lục giúp tôi giải vây chuyện ban nãy, thật sự rất cảm ơn anh.”
Hà Hiểu Hiểu không đồng ý, tức đến mức phình to như một quả bóng: “Cậu cảm ơn anh ấy làm gì? Cậu có biết anh ấy đang nghĩ gì không? Anh ấy định bảo cậu tái hợp với Tiêu Cận Ngôn đấy.”
Rõ ràng Lục Tước đang cực kỳ đau đầu: “Tôi không có ý nhất định phải cho hai người tái hợp, mà tôi chỉ cảm thấy cô Tô có thể tiếp xúc với Cận Ngôn nhiều hơn, chí ít là cho anh ấy một cơ hội rồi hẵng quyết định.”
“Cảm ơn tổng giám đốc Lục, nhưng thật sự không cần đâu.” Tô Cẩm Tinh khẽ cười nói: “Anh là bạn của tiên sinh, cũng là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-truy-the-dai-dang-dac/941344/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.