Tô Cẩm Tinh nhớ lại lời mình vừa nói, lập tức bật cười.
Lời này hình như… Đúng là quá qua loa.
Cô dịu dàng giải thích: “Thật xin lỗi bác sĩ Trần! Tôi thật sự có việc, tôi không lừa anh đâu.”
“Chuyện rất quan trọng à?”
“Đúng.”
“Muốn đi đâu?”
“Sân bay, đi đón người.”
Bác sĩ Trần cười ha ha: “Vậy thì thật là tốt quá. Quán cơm dân dã ngay bên cạnh sân bay, vừa tiện đường. Chờ cô đón người xong, chúng ta cùng đi ăn.”
Tô Cẩm Tinh còn muốn từ chối, thế nhưng còn chưa mở miệng, đã bị bác sĩ Trần chặn họng. Anh ta vẫn nói chuyện dịu dàng mà lễ phép như cũ: “Cô Tô! Coi như cô không cho tôi cơ hội theo đuổi cô thì cũng nên ăn một bữa cơm tan vỡ chứ. Chúng ta phải có đầu có đuôi chứ.”
“… Chuyện có hơi phức tạp, không phải như anh nghĩ đâu.”
Bác sĩ Trần cười cười: “Lẽ nào cô đi sân bay để đón người đàn ông của cô?”
Tô Cẩm Tinh vội phủ nhận: “Không đúng, không đúng! Là một bé gái.”
“Con gái cô?”
“Ừ.”
“Vậy thì càng không sao. Trước đây tôi thực tập ở khoa nhi, rất biết dỗ trẻ con đó.”
“Bác sĩ Trần…”
“Vừa hay, trên đường chúng ta cũng có thể nói chi tiết về việc ghép gan.”
Những lời này thành công nhắc nhở Tô Cẩm Tinh.
Tiểu Thần trở về là làm phẫu thuật. Cô không biết rõ về ngành y, hiểu rõ hơn một ít cũng tốt.
Thế là cuối cùng cô vẫn phải đồng: “Vậy được rồi.”
“Bây giờ cô đang ở đâu? Tôi qua đón cô.”
“Không cần, chúng ta gặp mặt tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-truy-the-dai-dang-dac/941328/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.