Tiêu Cận Ngôn nói cô đừng quan tâm, nhưng ngay cả Lưu Phấn, cô cũng chẳng tìm thấy nữa.
Tô Cẩm Tinh đã gọi cho Lưu Phấn nhiều lần, không có ngoại lệ, tất cả đều bị tắt.
Đã hai ngày rồi.
Cô bối rối vì không có tin tức gì về Lưu Phấn cả.
Nhưng chiều nay, có một chút tin tức.
Hai người mặc sắc phục cảnh sát đến tập đoàn Tô thị.
Người dẫn đầu xuất trình thẻ cảnh sát, sau đó hỏi: “Cô có phải là cô Tô Cẩm Tinh không? Chúng tôi đến từ Đội điều tra hình sự. Có người báo cảnh sát rằng họ bị cưỡng chế thô bạo. Cô có tiện cho chúng tôi đến nói chuyện không?”
Xem ra tổng giám đốc Vương đã báo cảnh sát.
Cô gật đầu, kêu trợ lý đi rót trà, tự mình mời cảnh sát vào phòng khách.
“Cô Tô Cẩm Tinh, xin hỏi cô có biết ông Vương Hữu Tài không?”
Hóa ra tổng giám đốc Vương tên thật là Vương Hữu Tài.
Tên cũng chân thật quá.
Cô gật đầu: “Cũng coi như có quen biết, ông ấy là khách hàng cũ của công ty chúng tôi.”
“Ngày hôm kia chúng tôi nhận được điện thoại của ông ấy, nói rằng ông ấy bị một nam thanh niên tấn công dữ dội khi đến bệnh viện thăm một người bạn, hơn nữa các người còn bỏ trốn, xin hỏi có chuyện đó không?”
Đối mặt với cảnh sát, Tô Cẩm Tinh chỉ đơn giản kể lại mọi chuyện về ngày hôm đó.
"… Chính là như thế, ông ta là người đụng tôi trước, trong tay còn có dao Thụy Sĩ, thế nhưng ông ta dẫn theo rất nhiều người chặn cửa phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-truy-the-dai-dang-dac/941317/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.