“Aaa.”
Một tiếng hét giống như tiếng lợn bị chọ tiết truyền đến.
Trái tim của Tô Cẩm Tinh dần chìm xuống.
Cô có thể cảm thấy con dao đang cắm sâu vào da thịt.
“Người đâu, đến mau! Có người gϊếŧ người!” Tổng giám đốc Vương gào thét chạy ra ngoài, cả bệnh viện bắt đầu xao động.
Một giọng nói khàn khàn và u ám vang lên: “Buông tay.”
Tô Cẩm Tinh không còn nghe thấy âm thanh xung quanh, chỉ có thể nghe thấy tiếng thở của hai người, một hơi thở dồn dập bối rối là của cô.
Có một hơi thở khác, bình tĩnh nhẫn nại.
Anh mặc một bộ quần áo màu đen, đội mũ bảo hiểm, một giọng nói bị bóp nghẹt phát ra từ mũ bảo hiểm: “Cẩm Tinh, buông tay.”
Cô hoảng sợ, vội vàng buông ra, lúc này mới nhận ra con dao trong tay không hề đâm vào Tổng giám đốc Vương, mà là bị anh giữ chặt trong tay, máu đặc chảy ra từ kẽ hở giữa các ngón tay.
Hơn nữa còn là… tay trái!
“Anh…”
Những người mặc đồ đen bên ngoài chuẩn bị xông vào.
Tô Cẩm Tinh chỉ cảm thấy có một lực rất lớn kéo cô đi thẳng ra cửa, vệ sĩ do Tổng giám đốc Vương dẫn tới đã vội vàng chạy tới, nhưng bị anh đá một cái, sau đó kéo cô nhanh chóng ra khỏi cửa phòng khám nhỏ.
“Chúng ta đi kiểu gì?”
Anh không nói lời nào, dùng một tay ôm eo cô rồi chạy về phía trước, nhẹ nhàng đặt cô lên xe máy sau đó nhanh chóng lên xe máy phóng đi.
May mắn thay, nơi này nhiều người, xe máy linh hoạt đi lại trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-truy-the-dai-dang-dac/941308/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.