Hà Hiểu Hiểu khóc không ra nước mắt, ngẩng đầu nhìn trời: “Tớ nói thế này với cậu này, Lục Tước ba ngày rồi không đi làm.”
Tô Cẩm Tinh hít một hới thật sâu.
“Thật đấy, thứ này mạnh lắm đấy, hơn cả thuốc cả dầu gì gì gấp trăm lần!”, Hà Hiểu Hiểu đau đớn ôm eo: “Cũng bảy tám ngày rồi, đau chết đi được. Đúng rồi cậu nhắc tớ mới nhớ, một lát nữa quay về tớ phải vứt cái thứ quái đó đi mới được, càng xa càng tốt!”
Tô Cẩm Tinh khịt mũi, thấy may mắn mà thở hắt một hơi.
“Cẩm Tinh, sao cậu lại biết đến rượu huyết hươu thế? Không lẽ là tên cặn bã đó…”, nói xong, sắc mặt Hà Hiểu Hiểu cũng thay đổi theo, xắn tay áo lên muốn xông ra ngoài: “Thằng xấu xa này gan to thế! Uổng công trước kia tớ còn nghĩ mà tội nghiệp cho anh ta khi bán mạng cho công việc thế, bà nội lần này phải cho anh ta biết thế nào là lễ độ! Ây da…”
Động tác quá mạnh động tới cơ bắp ở eo, Hà Hiểu Hiểu bước chưa tới hai bước đã đau đến mức ngồi thụp xuống.
Tô Cẩm Tinh mau chóng đi qua đỡ cô ấy lên sofa: “Nữ hiệp, mau nghỉ ngơi đi, không phải anh ấy.”
“Thế thì là ai?” Hà Hiểu Hiểu đột nhiên trừng to hai mắt: “Bác sĩ Trần?!”
“Không phải không phải, không có ai hết, tớ nghe nói thế thôi, tiện miệng hỏi cậu một tí.”
Hà Hiểu Hiểu vẫn là dễ bị lừa, không hỏi tiếp nữa: “Miễn là cậu đừng dây vào nó, tớ là người có kinh nghiệm, tớ cho cậu hay, nếu uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-truy-the-dai-dang-dac/941303/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.