“Cái này à, phải hỏi mẹ con mới được.”
Hai bố con, cùng một vẻ ngoài và cùng một đôi mắt đầy mong chờ nhìn cô, Tô Cẩm Tinh cảm thấy hơi bất lực nhìn họ.
Cũng may ở phòng 0826 có ba phòng nhỏ, Lưu Uyển Chân và Viên Nguyệt ngủ một phòng, hai bố con họ ngủ một phòngnên cô vẫn còn có chỗ để ngủ.
“… Hai người đừng ồn ào khuya quá, tôi ngủ ở phòng khách.”
Cô vừa quay người đã bị anh nắm lấy cổ tay.
Tô Cẩm Tinh nhíu mày quay lại: “Sao vậy?”
Tiêu Cận Ngôn ôm con trai mình bằng tay không bị thương và kéo cô bằng tay còn lại. Nhưng hôm nay là một ngày mưa dầm, cánh tay của anh rất đau nên không thể dùng sức nhiều được.
Thực ra anh cũng không định dùng nhiều sức.
“Đừng đến phòng khách, ở lại cùng với con, được không?”
Đôi mắt của Tô Cẩm Tinh ánh lên vẻ dò xét.
Tiêu Cận Ngôn tiếp tục giải thích: “Tôi không có ý gì khác, chỉ muốn để con trải nghiệm cảm giác mà chúng chưa từng trải qua thôi.”
“…”
“Được rồi, có con trai ở đây, tôi có thể làm gì được em chứ?”
“…”
“Tôi có một tin tức khác muốn nói với em, về người phù hợp…”
Tô Cẩm Tinh ngẩng đầu lên, nhưng nhẹ nhàng thoát khỏi cánh tay của anh. Khi bắt gặp ánh mắt khẩn cầu của con trai mình, cô không đành lòng, hơn nữa cô không thể bỏ qua tin tức của người phù hợp!
Tiêu Cận Ngôn mỉm cười, một tay ôm con trai, một tay nắm tay cô cùng nhau bước vào phòng ngủ.
Nói là phòng ngủ, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-truy-the-dai-dang-dac/941268/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.