Tô Cẩm Tinh bừng tỉnh: “… Đoán bừa.”
“Cánh tay tiên sinh cũng bị thương sao?” Tiêu Cận Ngôn đã đoán ra: “Anh ta bị thương ở tay trái hay tay phải?”
“…Tay trái.”
"Thật khéo, tôi cũng vậy: "Tiêu Cận Ngôn hỏi lại: “Tại sao lại bị thương?”
Tô Cẩm Tinh lắc đầu: “Anh ấy không chịu nói với tôi.”
“…Ừm.”
“Còn anh? Tay anh tại sao lại bị thương?”
"Tai nạn xe hơi: "Tiêu Cận Ngôn nói: “Sau khi em ra nước ngoài, tôi gặp tai nạn xe hơi, hơi nghiêm trọng nhưng hiện tại đã không có vấn đề gì.”
Tô Cẩm Tinh gật đầu.
Có vẻ như bị thương nhẹ hơn tiên sinh.
Cô đã từng nhìn thấy vết thương ở cánh tay của tiên sinh.
Đáng tiếc là cô vẫn không biết tại sao cánh tay của tiên sinh lại bị thương.
Sau khi anh qua đời thì việc này đã trở thành bí mật vĩnh viễn.
Giọng của Tiêu Cận Ngôn hơi dịu dàng: “Theo miêu tả của em, tôi có thể đoán ra tiên sinh không nói cho em nguyên nhân anh ta bị thương là bởi vì anh ta sợ em sẽ lo lắng.”
Tô Cẩm Tinh nhếch môi nhẹ nhàng nói: “Không ngờ là anh còn có thể nói đỡ cho tiên sinh, tôi còn nghĩ anh sẽ…”
“Tôi sẽ làm sao?”
“…Không có gì.”
Tiêu Cận Ngôn nói: “Nghĩ rằng tôi sẽ hận anh ta à?”
“…”
“Tôi nói rồi, ghen tỵ thì có, nhưng tôi không hận anh ta. Khi em bất lực nhất, anh ta đã xuất hiện để cứu em, nếu không có anh ta, có lẽ chúng ta sẽ không còn cơ hội đứng đây nói chuyện, theo một cách nghĩ khác, bây giờ tôi nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-truy-the-dai-dang-dac/941267/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.