Tô Cẩm Tinh không trả lời, mà chỉ nói: “Mặc dù đứa bé đó không phải do tôi sinh ra, nhưng từ nhỏ nó đã lớn lên bên cạnh tôi, nó là con của tôi.”
Không biết có phải cô bị hoa mắt không nhưng cô lại nhìn thấy khóe môi Tiêu Cận Ngôn hơi cong lên, nhưng lại nhanh chóng khôi phục lại vẻ bình thường.
Tô Cẩm Tinh xoa xoa cổ tay tê dại và đau nhức của mình, cơn đau khiến cô tỉnh táo lại.
Chắc chắn là cô đã nhìn nhầm rồi.
Tiêu Cận Ngôn có gì đáng để vui mừng chứ.
Thế nhưng anh vẫn nhớ đến chuyện tình yêu thương của cô dành cho các con sẽ bị chia nhỏ ra, chăm sóc thêm một đứa trẻ sẽ khiến cô thiếu quan tâm đến Tiểu Dương và Tiểu Viên Nguyệt.
Tô Cẩm Tinh nói tiếp: “Con bé với Tiểu Dương và Tiểu Viên Nguyệt đều như nhau, đều là con của tôi. Tình yêu thương của tôi dành cho mỗi đứa trẻ là một trăm phần trăm đồng đều như nhau, không hề vơi đi dù chỉ một chút. Hơn ba mươi tuổi là thời kỳ hoàng kim của một người đàn ông. Cho dù không phải cô Ngô thì sau này vẫn sẽ có cô Lý, cô Trương, anh vẫn sẽ có những đứa con khác. Còn tôi thì không giống anh, Tiểu Dương và Tiểu Viên Nguyệt là mạng sống của tôi, tôi không thể mất đi chúng được.”
Concert cuối cùng cũng kết thúc. Người hâm mộ ùn ùn kéo nhau ra khỏi nhà thi đấu. Các cô gái trẻ cười nói với nhau, chia sẻ rằng họ vừa chụp được ảnh chính diện của thần tượng, còn có một fans
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-truy-the-dai-dang-dac/941251/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.