Bệnh viện rất gần nhà thi đấu, còn biệt thự của nhà họ Tiêu lại ở một nơi hoang vu, hẻo lánh.
Khi họ đến nơi, xe cấp cứu vẫn đang trên đường đến đó.
Tiêu Cận Ngôn đã đánh tiếng trước với bên phía bệnh viện, ngay khi xe cấp cứu vừa tới, ông cụ Tiêu đã được đưa thẳng vào phòng cấp cứu.
Bác Lâm bải hoải mệt mỏi: “Đây đã là lần thứ hai rồi, bác sĩ nói, tình trạng như ông chủ thì nhiều nhất cũng chỉ có ba cơ hội. Đây đã là lần thứ hai…”
Tiêu Cận Ngôn bước tới, đỡ bác Lâm dậy, nói: “Bác Lâm…”
“Cậu chủ à!” Bác Lâm nghiến răng, òa khóc nắm chặt lấy tay anh, nói: “Cậu… rốt cuộc cậu bị làm sao vậy? Tôi đã nhìn thấy người phụ nữ trên TV đó, rốt cuộc Tiểu Tinh Tinh có điểm nào thua kém cô ta chứ? Tại sao cậu lại hồ đồ như vậy hả…”
Tiêu Cận Ngôn hít một hơi thật sâu: “Tôi…”
“Cậu chủ, lần trước cậu nói là Tiểu Tinh Tinh đã có người mới, là thật ư?”
“Chuyện này hơi phức tạp.”
“Cậu chủ, cậu còn cơ hội không? Hãy đi giành Tiểu Tinh Tinh về đi, được không? Ngày nào ông chủ cũng nhớ Tiểu Dương và Tiểu Viên Nguyệt, ngày nào ông ấy cũng tự trách, nói rằng nhà họ Tiêu có lỗi với Tiểu Tinh Tinh. Cậu chủ, coi như là cậu hoàn thành ước nguyện cuối cùng của ông chủ, được không?”
Tiêu Cận Ngôn cười khổ: “Bác Lâm, nhưng chỉ sợ Tiểu Tinh Tinh không bao giờ muốn gặp tôi nữa.”
“Bác Lâm.”
Bác Lâm bỗng nghe thấy có người gọi mình, sau khi nhìn kỹ lại, bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-truy-the-dai-dang-dac/941252/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.