Tô Cẩm Tinh không khỏi bật cười: “Không có việc gì, chờ một chút đi.”
“Cậu không lo lắng cho Tiểu Dương và Viên Nguyệt à? Hai nhóc quỷ này cũng lớn gan lắm nên mới dám tự ngồi máy bay trở về. Hiện tại ước chừng lúc này máy bay đã hạ cánh rồi. Ở đây không biết còn cần bao lâu nữa, không biết có tới kịp đón bọn nó hay không.”
Tô Cẩm Tinh nói: “Chắc không sao đâu, Tiểu Dương có chừng mực mà.”
“Cũng đúng, con trai nuôi của tớ là đứa thông minh nhất.” Hà Hiểu Hiểu cực kỳ đắc ý: “Đầu óc của nó y như bố ruột của nó, dùng tốt thật. Nhưng mà Tiểu Dương có nhân phẩm tốt hơn bố nó rất nhiều, không giống như bố ruột nó, hoàn toàn không có tính người.”
Nói đến đây, Tô Cẩm Tinh chỉ biết im lặng.
Hà Hiểu Hiểu nói: “Lần này cậu về rồi sẽ ở lại trong nước bao lâu?”
“Xem mẹ tớ thôi.” Tô Cẩm Tinh thở dài: “Gần đây bà ấy luôn mơ thấy bố tớ, đúng lúc cũng là ngày giỗ của bố tớ, vì vậy nên đưa bà ấy trở về một chuyến, tảo mộ cho bố tớ. Khi nào tâm nguyện của bà ấy sáng tỏ rồi thì tớ sẽ mang bà ấy về lại.”
Hà Hiểu Hiểu gật đầu rồi cũng thổn thức: “Cẩm Tinh, hay là cậu ở lại trong nước đi? Công ty của bố cậu cũng ở trong nước mà. Nếu cậu ở lại đây thì có thể quản lý dễ dàng hơn một ít. Tớ đọc báo mới biết nước ngoài bây giờ không yên bình lắm, không yên ổn như trong nước.”
“Tớ biết…”
“Chẳng lẽ cậu tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-truy-the-dai-dang-dac/941232/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.