Phòng làm việc của Tiêu Lâm ở bên ngoài văn phòng chủ tịch, sau khi nói những lời này, cô ta lập tức bước ra ngoài, ngồi ở chỗ làm việc viết đơn từ chức trong khi chờ chỉ thị tiếp theo từ vị diêm vương hung ác này.
Trong văn phòng chủ tịch, Tiêu Cận Ngôn vội vàng kết thúc cuộc họp video và mở một mấy túi chuyển phát nhanh để kiểm tra hồ sơ bên trong.
Thật vậy, những sản nghiệp này trước đây đều thuộc sở hữu của tập đoàn Tiêu thị.
Có các cửa hàng trang sức, mỏ đá quý, bất động sản, cửa hàng bách hóa và các cơ sở kinh doanh to nhỏ khác, tất cả đều đã từng bị Lưu Phấn cướp đi và bây giờ chúng được trả lại nguyên vẹn.
Mà người ký hợp đồng là ba chữ nhỏ nhắn duyên dáng: Tô Cẩm Tinh.
Ngay khi cái tên đó lọt vào mắt thì trái tim anh đau nhói lên.
Anh giơ tay gạt hết tài liệu sang một bên, một lúc sau mới khôi phục lại nhịp tim.
Tô Cẩm Tinh…
Đã hơn ba năm qua anh không nhớ đến cái tên này rồi.
Trí nhớ của anh dừng lại ở hình ảnh cái đêm anh cắt đứt hoàn toàn với Dương Tuyết Duyệt. Cuối cùng anh cũng đoán được sự thật của vụ tai nạn xe hơi sáu năm trước, anh phát điên lên và muốn đi tìm Tô Cẩm Tinh, muốn giải thích với cô và muốn ở bên cô và các con.
Nhưng anh không thể nhớ mọi chuyện sau đó nữa.
Chú Hình nói rằng anh đã bị tai nạn rất nghiêm trọng và suýt chết, mà Tô Cẩm Tinh không hề xuất hiện, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-truy-the-dai-dang-dac/941230/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.